dĩ nhiên, dù Vinh và Tiến có chỉ là “quân cờ” trong chiến lược PR của các CLB nước ngoài, thì điều đó cũng chẳng sao. Đơn giản bởi lợi người thì lợi ta. Arsenal hay Consadole Sapporo được 10, thì CV9 và “Running Man” cũng phải được 2 và 3. Vũ Xuân Tiến từ chỗ là 1 chàng trai bình thường, vô danh, bỗng chốc trở lên nổi tiếng, và sự lừng danh ấy cũng bước đầu đã đổi lại được bằng giá trị kinh tế (bằng những bản giao kèo với các thương hiệu muốn lợi dụng tên tuổi đang “hot” của em). Nhưng quan yếu hơn cả, Tiến cũng đã giúp lá cờ Việt Nam tung bay tại Emirates trong sự để ý của hàng chục nghìn khán giả trên sân và hàng triệu người từ hàng chục quốc gia theo dõi quá truyền hình. Kết quả đó rõ ràng là quá tuyệt vời. Trở lại với Công Vinh, cũng là một “Running Man” như Vũ Xuân Tiến. Trông coi, Vinh học hỏi từ người đàn em (về tuổi đời của mình) để làm được điều gì có ích cho nền bóng đá Việt Nam hay xa hơn nữa là tổ quốc này, chứ không phải chỉ riêng cho cá nhân anh với mức lương kếch xù 7000 USD/tháng. Trên thực tiễn, CV9 là người khai phá chân mây mới cho các cầu thủ Việt Nam và ấn tượng trước hết luôn rất quan trọng. Nếu Vinh làm thu được những thành công nhất quyết (dù là nhỏ thôi) thì đó cũng sẽ là tiền đề để có những “Running Man” khác, sau chân sút sinh năm 1985 này. Và trái lại. Trong bối cảnh chúng ta chưa đủ sức đến với các giải bóng đá thứ hạng cao hơn bằng “cổng chính”, thì “cổng phụ” theo kiểu “Running Man” cũng chẳng tệ. Vấn đề là những người có được may mắn ấy, liệu có biết cách để tận dụng thời cơ để tạo ra bước phát triển mới. Cần nhớ rằng, ngay cả những nền bóng đá hàng đầu Châu Á như Nhật Bản hay Hàn Quốc, thì ban sơ cầu thủ của họ cũng chỉ được các CLB Châu Âu để ý về giá trị thương mại, trước khi nhân dịp đó gây ấn tượng về mặt chuyên môn. Thế nên, đã là một “Running Man” hãy là một “Running Man” cho đúng cách, Vinh nhé! |
Thứ Sáu, 9 tháng 8, 2013
Công Vinh và chuyện tình hình “Running Man”
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét