Đại sứ Việt Nam ôm chặt từng người trong gia đình ông Stefan Czmur rồi tiễn gia đình Đại sứ ra tận xe
Lê Thanh Bình (Đại sứ quán Việt Nam tại Na Uy). Tại sự kiện này, các vị khách Na Uy đã phải trằm trồ trước sự phong phú, đặc sẵn của ẩm thực, âm nhạc, văn hóa dân gian của Việt Nam". Ông giãi tỏ: Con tôi bị tai nạn, đi lại rất khó khăn nhưng nó vẫn muốn tham gia bữa tiệc này.Đại sứ Stefan Czmur cũng nhận lời mời của Đại sứ Tạ Văn Thông từ trước đó rất lâu nhưng chưa thể thu xếp được. Đoạn giữa của Polonaise có violon, piano chơi một đoạn đặc thù của loại thể này theo kiểu sinh động, tiết tấu dập dồn, dâng trào trình diễn. Lý do đãi khách của Đại sứ Tạ Văn Thông là ông chuẩn bị kết thúc nhiệm kỳ công tác tại Na Uy. Chúng tôi theo sát, đỡ chàng trai vào bàn ăn và gọi các món ăn Việt mà gia đình đại sứ Ba Lan thích.
Trên đường trở về Đại sứ quán, Đại sứ Thông nhận xét: Trước kia, người làm đối ngoại chủ yếu là trực tiếp bằng ngoại giao chính trị, bàn chuyện chính trị khi gặp nhau. Mọi người đều hợp nhất ý kiến rất đơn giản là nhà hàng của nước nào thì nên có phong cách toàn diện về nước đó, chứ không chỉ đặc trưng bởi món ăn. Đi cùng Đại sứ Ba Lan còn có cô cháu ngoại xinh xắn của ông.
Hiện tại để phục vụ chính trị đối ngoại, đôi khi qua con đường ngoại giao ẩm thực, âm nhạc, văn hóa, hỏi han quan hoài từ chuyện gia đình đến những chủ đề nhẹ nhõm, nhân bản khác cũng đem lại hiệu quả không ngờ.
Ông kể ngày đó học viên Việt Nam sang học khá đông, họ học lái phi cơ vận chuyển, sửa chữa kỹ thuật, chỉ huy mặt đất, quản lý bay… Các học viên Việt Nam chăm học, ý thức đồng đội tốt, lý thuyết và thực hiện vững và yêu thể thao.
Đã chiều muộn, chúng tôi chia tay nhau. Đại sứ Czmur san sớt: Ông và gia đình rất thích nghe Polonaise và chính cô cháu gái còn chơi được bản Polonaise nức tiếng của Oginski trên piano của gia đình. Michel Kleofas Oginski (1765 -1833) là một nhà chính trị, nhà ái quốc nức danh của Ba Lan, tuy không đi vào sự nghiệp âm nhạc nhưng ông để lại nhiều bản Polonaise tuyệt tác, có ảnh hưởng nhất thiết đến sự phát triển âm nhạc Ba Lan thế kỷ XIX và được công chúng nhiều nước yêu thích.
Ông cũng thoáng thấy một nỗi đau khác đè nặng lên con tim đó là hiểu rằng chuyến đi này có thể xa sơn hà lâu lắm và từ nay nỗi nhớ quê hương sẽ luôn túc trực trong lòng ông.
Người ta đã dựng một bộ phim về cuộc thế Oginski. Đại sứ Stefan Czmur ăn vận giản dị bước xuống xe và đích thân đỡ con trai mình từ ô tô.
Nhà chính trị Oginski vốn có tâm hồn nghệ sĩ lớn và cuộc thế trôi nổi, nhưng tận sâu thẳm trong tim, nỗi buồn lớn nhất có lẽ là dự cảm rằng mình sẽ biệt ly người yêu mãi mãi mà không thể trực tiếp nói lời chia tay (người xưa quan niệm có 2 nỗi đau khôn cùng trong đời người là tử biệt, sinh ly). Đôi khi Trường tổ chức đấu bóng đá giao hữu giữa đội Việt Nam và đội chủ nhà. Trong phim, ông đứng hồi lâu dưới ngôi nhà quen thuộc của nhân tình rồi nuốt nước mắt để rồi xuất phát đi Italy mãi mãi.
Còn người đương thứ cương vị Đại sứ của sơn hà Ba Lan tại Na Uy thì mới hết một năm đầu của kỳ hạn công tác. Đại sứ Stefan Czmur bồi hồi nhớ lại thời gian thổ địa tác tại Trường huấn luyện không quân ở Vacsava.
Tuy nhiên, sự gắn bó, tình cảm quý mến giữa 2 vị trưởng cơ quan đại diện Việt Nam và Ba Lan tại Na Uy đã được thiết lập từ trước đó rất lâu, đặc biệt là tuổi Việt Nam còn chiến tranh.
Chúng tôi vừa dùng cơm tối vừa nói chuyện thân mật. Đại sứ Stefan Czmur xúc động: "Âm nhạc dễ kết nối mọi người với nhau. Đại sứ Tạ Văn Thông san sẻ: "Năm 2011, Đại sứ quán Việt Nam ở Oslo đã tổ chức Ngày Văn hóa Du lịch Việt Nam tại Na Uy mời Đoàn ngoại giao, nhiều đơn vị đảm trách văn hóa, du lịch nước bạn và Việt Nam đến dự. Năm 1823, vào tuổi 58 tuổi, ông viết bản Polonaise bất hủ "giã biệt giang san”, tiếng Ba Lan là Pozegnanie Ojczyzny - Đó là bản Polonaise số 13 cung La thứ.
Đại sứ Stefan Czmur xúc động cảm ơn Đại sứ Tạ Văn Thông đã tặng gia đình ông món quà ý nghĩa: được thưởng thức ẩm thực Việt Nam, thảo luận về âm nhạc và cùng ôn lại những câu chuyện thích trong kí vãng.
Đó thực sự là một trải nghiệm có ý nghĩa. Đều có sáng tác các tác phẩm kinh điển Polonaise hoặc lấy cảm hứng từ Polonaise để viết riêng cho một loại nhạc cụ nào đó). Ngoại thành Vacsava- quê hương của Oginski và Đại sứ Stefan Czmur. Ông Czmur cười thoải mái: Đội Việt Nam đôi khi cho vào đội hình hơn 12 người, nên mấy lần ghi bàn bị phát hiện số người dôi, thế là trọng tài phạt.
Đó là một trong những vũ khúc cổ của người Ba Lan, khởi phát từ khoảng thế kỉ XVI. Đây là một trong những hoạt động phong phú với sự phối hợp giới thiệu văn hóa - ẩm thực - âm nhạc với các tiết mục trình diễn của các nghệ sĩ từ Việt Nam sang và được công chúng rất tán dương.
Đại sứ Tạ Văn Thông và tôi ra đón khách. Ví dụ như nhà hàng Nhật họ thường bố trí tổng thể toát lên đúng là Nhật mà không lẫn với ai: Ngoài món ăn Nhật, nhà hàng bài trí kiểu Nhật, người phục vụ mặc kimono, chào mời kiểu Nhật, ngoài cửa hàng cũng treo biển tiếng Nhật, thiết kế kiểu Nhật… và nhà hàng các nước khác cũng nên làm như vậy.
# Âm hình, lối phát triển của riêng Polonaise (Các nhạc sĩ nức tiếng như Bach, Beethoven, Sopanh. Ấn tượng Việt Nam Khách vào quán Hải Café ngày một đông và phần nhiều là người Na Uy. Từ hương vị Việt Trong cái nắng chiều tháng 7 lung linh và vàng ấm của Oslo, chúng tôi đến quán Hải Café (một trong những quán ăn Việt Nam mở sớm nhất tại Oslo) và đợi chừng 10 phút thì xe Đại sứ Ba Lan xuất hiện.
Ông nói thêm: Các học viên Việt Nam cười xòa hồn nhiên, nói họ muốn đông người dự để vui là chính, chứ không phải máu nhằm nhò, thế là cả trọng tài, người thắng, thua đều hể hả với những cốc bia ủi bọt trong căng-tin của trường. Tôi cũng sẽ xa quê hương, nhưng chỉ 4 năm đi công tác chứ không như ông Oginski".
Một lý do khác nữa là con trai của ông Czmur cũng dành nhiều tình cảm cho Việt Nam và mong có dịp được nếm những món ăn Việt.
Vừa thưởng thức các món ăn tuyệt ngon của người Việt, con trai Đại sứ Ba Lan vừa hồ hởi tham dự câu chuyện của chúng tôi. Đến vũ khúc Polonaise Trong bữa tiệc, chúng tôi cũng không quên bàn về thể loại Polonaise của Ba Lan. Đó là những món phở, chả lụa, nem, thịt bò xào lúc lắc, rau sống, canh… mỗi thứ một ít.
Ngày đó, Polonaise thường được chơi ở nhịp 3/4, tốc độ vừa phải và sáng tác cho một loại nhạc cụ nào đó như violon, piano… Sau này, các dàn nhạc trình diễn Polonaise hay bắt đầu lên đường bởi một nhạc điệu dịu dàng do dàn dây thể hiện được kết hợp với kèn gỗ, điểm xuyết những âm thanh trong trẻo của nhạc cụ phụ trợ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét